Home
Kiến Thức Sống
Không Giám YÊu AI :((
Tôi sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình nghèo.Ba má tôi làm vườn.Đến ngày mùa thì pa má tui đi hái Cà -Phê còn ngày thường thì ba tôi đi phụ hồ còn mẹ tôi thì bán nước mía bên nhà chú tôi ở đầu hẻm. Kinh tế cũng đủ sống qua ngày chứ cũng ko khá giả gì.Chính vì thế có những lúc tôi tự hỏi lòng mình tại sao mình lại ko có yêu ai hay là tại sao tôi chẳng có tình cảm với ai và cuối cùng tôi cũng nghĩ ra đó chính là vì hoàn cảnh của tôi.Tôi chợt òa khóc nhưng 1 đứa con trai thì ko thể khóc nhưng ko khóc thì tôi biết làm gì ai đây? tôi biết trách ai ,trách ông trời cho tôi số phận như vậy hay là trách ba mẹ tôi ko giỏi giang ko giàu hay là trách chính bản thân tôi phải chăng kiếp trước tôi đã làm gì sai để kiếp này phải ghánh chịu.Cứ những lúc nhìn con nhỏ bên cạnh nhà tôi là tôi lại muốn khóc, tôi không hiểu tại sao phải chăng là khi tôi thấy ba nó về nó xin pa nó cái điện thoại di động thì chỉ sau chưa đầy nửa tiếng tôi đã nghe thấy nó thốt lên "Điện thoại".Chưa dừng lại ở đó 1 buổi chiều tôi uống nước bên quán nước Mía của mẹ tôi về đi đến đầu hẻm tôi thấy nó chạy chiếc xe đạp điện mới tinh và ba nó đi xe máy đằng sau không biế sao lúc đó chân tôi đứng sững lại.Và tóm lại tôi đã hiểu dc lý do tôi buồn vì nó đấy tôi ghen với nó , nó chỉ là con bé lớp 3 mà đầy đủ hơn tôi là 1 thằng lớp 10 trong tay ko phải là 2 bàn tay trắng mà là những bế chai những vết sẹo trong đôi bàn tay đó.Nhưng tôi vẵn cắn răng và rơi nước mắt trên cái sàn nhà cũ kĩ của tôi.Tôi đi học thì chỉ bằng cái xe đạp cũ đi sơn lại.Nhà tôi thì cách xa trường khoảng 5 cậy số tôi đã đi như vậy cách đây 5 năm có lần tôi đã từng ước mình có 1 cái xe đạp điện, tôi đã từng ước mình dc pa mẹ mình chở đi học mỗi khi trời mua dc núp sau lưng pa ngồi trên chiếc xe ấm cúng nhưng không thể vì pa mẹ tôi còn phải kiếm tiền cho tôi đi học.Đó vẫn ko phải là cái chính mà tôi nói ở đây.Câu truyện bắt đầu bằng 1 buổi chiều đi học thêm toán.Đó là buổi học thứ 2 kể từ khi khi tôi nhặt dc cái tờ rơi quảng cáo của 1 thầy dạy toán bên đường.Buổi học thứ nhất trôi wa vì tôi mới vào lớp thầy phải kèm tôi lại từ đầu để học kịp với lớp.Buổi học thứ 2 tôi vừa đi vừa suy nghĩ chắc lớp mình học nhiều Girl Xinh lắm nhỉ thấp thoáng tôi còn có cái ý nghĩ mình là thằng nhox con nhà nghèo xấu trai thì Girl xinh thì làm dc gì cơ chứ. 2 ý nghĩ ấy cứ thấp thoáng trong đầu tôi.KHi đến lớp lúc mới bước chân vào lớp nhìn xung quanh thật ngạc nhiên lớp toàn Girl xinh như tôi nghĩ thật chỉ có 1 boy ngồi cuối cùng nhưng nó ko học trường tôi còn những "Girl xinh" mà tôi nói kia thì ra là học trường tôi lúc tôi vừa ngồi xuống ghế tôi cảm thấy có cái gì đó và tôi ngước mặt lên có 1 girl đang nhìn tôi với ánh mắt lạ lùng tôi ko hiểu sao nhưng tôi đã gục mặt xuống bàn giả vờ như đi mệt.KHi chép xong đề bài của câu 1 xong thì thầy hướng dẫn làm bài thì có 1 girl bước vào lớp thật ko ngờ Girl đó là cô gái mà tôi và đám bạn đã vài lần nói chuyện về cô ấy tôi nhớ dc 1 lần là "nhỏ đó xinh nhỉ" còn 1 lần là "sao nó mặc cái quần sock thế".Cô ấy bước vào lớp và nhìn quanh lớp 1 lúc đó tôi đang tôi đang đọc đề bài thì bỗng cô gái ấy vào ngồi ngay cạnh tôi, tim tôi đập nhanh hơn nhưng tôi vẫn tỏ ra dc như ko có chuyện gì và giả vờ cắm cúi xuống bàn ghi chép những con số giả vờ đang tính toán.KHi nghe thầy điểm danh thì tôi biết dc cô gái đó tên Ngọc Hân.HÂn ngồi xuống lấy giấy bút và sách vở ra ,tôi ko nghĩ rằng cô ấy lại ngó sang vở của tôi.Lúc đó tim tôi phải lên đến 120 nhịp trên 1 phút wa' vì chữ tôi ko đẹp nhưng cũng ko xấu nói chung là dễ đọc vì tôi viết rõ ràng nên cũng ko lo cho lắm.Tôi ko hiểu sao cô ấy lại nhìn vào mặt tôi tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng lên nước mắt sắp trào ra như ăn phải tương ớt loại hạng nhưng tôi có khiếu diễn viên mà tôi đã tỏ ra như không có gì và ngước ra vẻ chăm chú nghe thầy giảng bài và như ko để ý đến cái nhìn của cô ta.Ngồi làm bài dc 1 lúc thì tôi nghe tiếng chuông Điện thoại phát ra từ người cô ta cô ta lấy dt ra và nhắn tin lại thì phải tôi cũng ko để ý đến ái dt của cô ta cũng ko liếc sang nhìn cô ấy từ đầu đến cuối buổi học hôm ấy.Sau khi thầy hướng dẫn làm bài và giao cho lớp 1 bài tập thì thật đáng ngạc nhiên con nhỏ đó làm xong bài trong khi đó tôi chỉ mới làm dc 1 nửa thậm chí vẫn đang ngậm tăm tôi thầm nghĩ"hok lẽ mình lại thua 1 con nhỏ" vậy là tôi cố làm cho đến khi thầy sửa bài thì tôi mới xong ôi thật là đáng buồn.Lúc thầy giảng bài bị con nhỏ ngồi bàn đầu cách tôi 2 bàn chọc "quê" chợt nhỏ Hân bật cười quả thật giọng cười rất dễ thương :-s.Lúc đó ko biết sao tôi ko tập trung nghe thầy giảng bài dc mà cứ tưởng tượng ra "nhỏ đó sẽ xé mảnh giấy nhỏ ra và ghi ra lời làm quen với tôi và tôi sẽ nói rằng tôi ko có y! ko có dt chỉ là thằng nhox nhà nghèo" y như 1 MC nghĩ ra 1 kịch bản lúc đang dẫn chương trình vậy tự kịch bản tự đạo diễn và cũng làm diễn viên luôn :)). Lúc cuối giờ thầy giao bài tập về nhà .Cuồn sách Giáo khoa nằm trên bàn từ đầu buổi đến giờ tôi mới mở nó ra .Ô i thật may sao "nhỏ" ko mang sách lúc đó 1 kịch bản cũng xuất hiện trên người MC "LÂm ơi cho mình xem chung sách với" nhưng ko nhưng thật đáng buồn nhỏ chỉ cố nghiêng cái đầu sang để ngỏ vào cuốn sách đang mở trước mặt tôi nên tôi đành phải đưa cuốn sách về phía nhỏ để cho nhỏ xem chung lúc đó thì cũng giống như lúc đầu nhỏ ngồi vào ngay bàn của tôi vậy :-s.Quả thật đó là lần đầu tiên tui cho 1 đứa con gái xem chung sách với mình kể từ khi cha sinh mẹ đẻ tới giờ 1 cảm giác thật "Yomost".Ra về, 1 đám đừng trước của nhà của thầy vì trời đang "rain" ko về dc mà trời có ko mưa đi chăng nữa tôi cũng ko dám về bởi vì tôi phải đợi mấy con nhỏ về hết đã rồi tôi mới dám về.Tôi đứng tựa vào cửa mấy con nhỏ kia thì xem mấy cái điện thoại dd trưng bày trong tủ kính thắp sáng vì đằng trước nhà thầy cho thuê để bán dt :D.Còn nhỏ hân ra tước hè lôi cái dt ra nhắn tin gì đó .Ôi My god thật ko thể tưởng tượng nổi"ĐẬp Đá" tôi súy ngã nhưng ko ngã dc vẫn tỏ ra ko wan tâm nhưng mà lúc ngồi ở bàn học tôi thấy nó lôi điện thoại ra tui tưởng là cái nắp trượt màu hồn xinh xắn như nhưng Girl hay xài ko ngờ lại là cái "Cục gạch" ông cha ta sử dụng.Đứng dc 1 lúc thì mấy con nhỏ ra về hết thì nó nói còn phải đi học gì nữa mà lúc đó gần 6h30 rồi mấy con nhỏ về hết con nhỏ HÂn và 1 con nhỏ nữa 1 lúc sau thấy con nhỏ mặc áo mưa dắt chiếc xe đạp điện ra thật bất ngờ nó đứng 1 chân lên cái chỗ để chân của xe rồi kéo ga xe để cho xe chạy rồi mới ngồi lên yên xe sở dĩ như vậy ví nó wa' "cao" :D.Sau khi nhỏ về xong tôi vẫn ở lại đó ko biết vì sao chắc là tại vì vẫn còn 1 con nhỏ nữa mà sao con nhỏ đó cứ nhìn tôi chằm chằm y như người thành phố nhìn thấy "Taz Zăng " đi dạo ngoài City vậy :-s.Nghĩ 1 hồi tôi lại diễn kịch 1 vai kịch cuối cùng trong ngày hôm ấy đó là giả vờ ra trước hè đưa tay ra hứng những giọt mưa và làm có vẻ như mưa đã tạnh và tôi ngồi lên chiếc xe đạp xổ từ trên xuống vỉa hẻ thì cái chân trống xe tôi đập vào cụ đá nên nó sịu xuống tôi đã dùng chân trái định hớt nó lên thì bất ngờ tay tôi lạng về bên trái theo quán tính thì chân trái tôi cũng sẽ nghiêng theo và sẽ ko có chuyện gì xảy ra nhưng thật xui xẻo châ trái tui thọc vào bánh xe làm mấy cái căm xe lăn wa ngón chân Cái tôi đua như bị cái gì cắt vậy tôi đạp 1 mạch và dừng lại trước hè 1 căn nhà đóng cửa và tôi chợt nhìn xuống ngòn chân cái thì thấy nó chảy máu rất nhiều nhưng tôi ko wan tâm chỉ biết mặc áo mưa vào rồi đi tiếp .Đáng lẽ tôi đau lắm nhưng tại sao tôi lại ko cảm thấy nhỉ cho đến khi tôi nghĩ lại sự việc xảy ra ở lớp học thì tôi chợt bật khóc .Tại sao tôi lại khóc phải chăng vì ngón chân cái của tôi hay vì tôi chỉ là thằng nhox nhà nghèo xấu trai ko có can đản làm wen với 1 cô gái mà từ trước tới giờ tôi mới có cảm giác khang khác hay là vì tôi đã vụt mất cơ hội lãnh hội thử thế nào là "Yêu" nhưng tôi ko đủ can đảm tôi nhớ năm lớp 8 tôi cũng đã cố gắng lấy hết can đảm để thử làm wen với 1 girl trong lớp nhưng ko dc tôi ko thể nói ra cái ý nghĩ tôi là 1 thằng nhà nghèo xấu trai bất tài thì làm gì có ai theo chứ, thậm chỉ tôi còn ko thể hỏi tên hay hỏi 1 câu hỏi gì đó với 1 cô gái bất kì từ trước tới giờ.Tôi là 1 thằng ngu ko biết cua gái ư?Tôi là thằng khờ vì quá tự ti? hay đó là do số phận của tôi?Phải chăng tôi nên đi TU làm Cha Xứ để tích đức cho đời sau? hay chấp nhập cuộc đời và cái gọi là Không giám yêu của tôi :(( .Tôi chưa yêu ai và cũng chưa ai yêu tôi cả tôi coi trong phim tôi rất muốn có 1 người nói ra hết những gì đã chất trong kho háng của tôi thậm chí là ôm,hôn người ấy mỗi khi thành công 1 việc gì đó.Tôi buồn lắm tôi sắp khóc đây tôi ko dám yêu và cũng ko yêu sao :-s.Nhưng tôi vẫn tin rằng 1 ngày nào đó mọi thứ tốt đẹp sẽ đến với tôi.Bạn cũng mong vậy nhé để cuộc sống dc tốt hơn :D
0 nhận xét: on "Không Giám YÊu AI :(("
Post a Comment
Cảm ơn BẠn đã đọc bài viết và ghé thăm ThuThuatViet.info Bạn có ý kiến thắc mắc hay bình luận gì về bài viết này vui lòng Điền Nội Dung Vào ô bên dưới để đưa ý kiến của bạn lên để chúng ta cùng thảo luận giúp Blog phát triển.Xin Cảm ơn BẠn